Viết cho tháng 5, tháng của nắng vàng, phượng đỏ và mùa thi
Những tiếng ve đầu mùa đang cất tiếng ca chào hè. Tháng 5, màu đỏ của hoa phượng bắt đầu len lỏi trên những tán lá xanh cũng là dấu hiệu báo mùa thi gần tới, học sinh xốn xang chuẩn bị bài vở. .
Tháng 5 về mang theo nhiều cảm xúc bất chợt, cho lòng người thổn thức những suy tư nhuốm màu kỷ niệm thời gian. Để biết có những ký ức có thể ngủ yên nhưng có những ký ức vẫn đọng mãi một góc khuất nơi tâm hồn. Lãng quên một mình nó lại trở bệnh, làm ta trăn trở trằn trọc cả giấc ngủ trưa hè.
Em Nhớ Không Một Tháng 5?
Em nhớ không về một tháng 5?
Về những ngày thi, mặt bàn cùng trang giấy
Áo trắng chia ly, ai vẫy chào ai ngoài ấy
Lẳng lặng buồn nhưng cũng phải xa nhau…
Này những niềm vui và những buồn đau
Này tiếng ve của một thời ngây ngô cười khóc
Tháng năm ấy trong anh vẫn hoài nhằn nhọc
Bao nỗi niềm và ký ức đầy vơi
Nay phượng lại rơi, tháng 5 lần nữa đến rồi
Và chắc em đã quên một tháng 5 không cần phải nhớ
Chỉ riêng anh với khúc giao mùa tràn đầy e sợ
Những bỡ ngỡ ngày đầu của một tình yêu
Tháng 5 của những cơn mưa rào bất chợt, ùa đến và đi để cho tuổi thơ của em bao nhiên lần tắm mưa cùng tiếng cười khúc khích.
Tháng 5 oi ả, của cái nắng gắt như đổ lửa. Trong cài hè oi bức, lại nhớ bao nhiêu đêm mất điện mẹ quạt cho em nằm ngủ ngoan.
Tháng 5 mùa phượng, sắc hao đỏ ấy đến và đi. Mùa ấy để lại trong lòng mỗi người nhiều da diết khôn nguôi, những buồn vui tiếc nuối và ký ức đẹp đẽ của một thời. Thời gian vẫn cứ trôi, bình thản đến không ngờ, cứ cuốn tất cả kỷ niệm vào một nơi gọi là quá khứ. Nhưng mỗi mùa phượng đến, sắc hoa ấy như đốt cháy ta, thôi thúc ta tìm về những ngày xưa. Giữa cuộc sống bộn bề, ta sẽ nhủ lòng, mình sẽ sống tốt hơn cho những gì đã qua.